-Phần 2-
Chật vật trên con đường hội họa
***Mời quý độc giả ghé đọc các lá thư của danh họa Vincent van Gogh (phần 1). Quý độc giả lưu ý, để đảm bảo truyền tải nội dung bao quát, OH! Ba Lan có biên tập và lược bớt một số đoạn trong các bức thư sưu tầm được.
Cuesmes, năm 1880 (bức thư 155)
Em Theo yêu quý,
Anh cảm thấy một sự miễn cưỡng khi viết lá thư này, vì đã lâu rồi anh không gửi thư cho em. Có những lúc anh em mình cứ như hai người xa lạ và anh thấy chúng ta không nên tiếp tục như vậy.
Ảnh: The Times
Hình như bây giờ anh chỉ viết cho em nếu như có việc thực sự cần thì phải? Anh biết được là em đã gửi cho anh 50 franc. Thật quý hóa làm sao, và anh xin nhận tấm lòng này. Nói thật là anh nhận tiền của em với tâm thế vừa bất đắc dĩ vừa u uất, vì giờ cuộc sống của anh đang bế tắc. Anh có thể làm gì khác ngoài nhận tiền em cho chứ! Và vì vậy, anh muốn gửi thư cảm ơn em.
Thân mến,
Vincent
Den Haag, năm 1882 (bức thư 224)
Em Theo thân yêu,
Hôm nay anh đã gặp Mauve để rồi có một cuộc trò chuyện rất đáng tiếc với anh ta. Anh dám chắc là anh với Mauve đã đoạn tuyệt. Mauve đã nói quá đáng đến mức không thể rút lời lại, mà có khi anh ta cũng chẳng buồn rút lại cũng nên. Sau trận cãi vã, anh mời anh ta đến để xem tranh và nói chuyện sau đó. Mauve đã từ chối thẳng thừng: "Tôi chắc chắn sẽ không đến gặp anh. Chúng ta xong việc với nhau rồi!" Cuối cùng, anh ta nói: "Tính cách của anh quá xấu xa!"
Mauve còn vặn họng anh khi anh nói rằng mình là một nghệ sĩ - điều mà anh sẽ không bao giờ rút lại. Anh quay lại và đi về một mình, nhưng trong lòng thì vô cùng đau khổ vì Mauve đã dám thốt ra điều đó với anh. Anh sẽ không yêu cầu hắn giải thích điều đó với anh, và anh cũng chẳng việc gì phải xin lỗi cả!
Ảnh: Van Gogh Museum
Mùa đông năm nay anh có gặp một cô gái đang mang thai. Cô ấy bị bỏ rơi bởi chính cha của đứa bé. Em có tưởng tượng nổi một phụ nữ mang thai mà phải lang thang trên đường phố vào mùa đông chỉ để kiếm chút bánh mì không?
Anh mời cô ấy làm người mẫu vẽ suốt cả mùa đông. Anh không thể trả đủ tiền công hàng ngày nhưng đã trang trải tiền thuê nhà cho cô ấy. Cho đến bây giờ, tạ ơn Chúa, anh vẫn đang bảo vệ được cả hai mẹ con khỏi đói rét bằng cách chia phần bánh mì của anh cho cô ấy.
Ảnh: AYAY
Ngay lần đầu gặp gỡ, người phụ nữ này đã đập ngay vào mắt anh vì trông cô ả ốm yếu quá thể. Anh bắt cô ấy đi tắm rửa, bồi bổ cơ thể trong phạm vi mà anh có thể chi trả được và cô ấy đã khỏe lên nhiều. Anh đã cùng cô ấy đến bệnh viện phụ sản ở Leiden. Đứa bé có nguy cơ bị sinh ngược nên cô ấy phải phẫu thuật, người ta xoay đứa trẻ bằng kẹp. Tuy nhiên, vẫn có nhiều khả năng là cô ấy sẽ vượt qua được để chuyển dạ vào tháng 6.
Anh không thể làm khác được. Anh đã làm những gì bàn tay anh phải làm. Anh đã tiếp tục vẽ. Anh đã nghĩ rằng người ta sẽ hiểu cho anh mà không cần anh phải nói. Anh không thể làm khác được. Mauve, Theo, Tersteeg, cả ba người đều nắm kế sinh nhai của anh trong lòng bàn tay. Em cùng với họ sẽ để mặc anh không một xu dính túi và quay lưng lại với anh ư?
Vincent
Nuenen, năm 1885 (bức thư 492)
Theo yêu quý,
Anh có hơi ngạc nhiên khi chưa thấy em gửi thư. Em sẽ nói rằng em quá bận để viết và anh hiểu cho em.
Đây là hai bản phác thảo, thành quả sau một vài nghiên cứu của anh. Anh cũng đang làm lại một phiên bản khác của bức vẽ mấy người nông dân nghèo khổ quây quanh đĩa khoai tây.
Ảnh: Van Gogh Museum
Anh vừa trở về nhà đấy chứ! Và anh đã nghiên cứu thêm về việc khắc họa khung cảnh dưới ánh đèn dù lần này anh bắt đầu vẽ dưới ánh sáng ban ngày. Em xem đi! Đây là bố cục mà anh có được. Anh đã vẽ trên một tấm vải khá lớn, và như bản phác thảo bây giờ, anh tin rằng có sự sống ẩn chứa cả trong đó.
Thân,
Vincent
Nuenen, năm 1885 (bức thư 537)
Theo thân yêu,
Anh rất mừng khi đọc thư em nói về màu đen. Anh thấy rõ là em không có thành kiến với màu sắc này.
Chắc chắn rằng bằng cách nghiên cứu các quy luật màu sắc, người ta có thể chuyển từ niềm tin bản năng sang khả năng có thể kiến giải tại sao mình lại thích một thứ gì đó. Điều này là rất cần thiết khi ai đó cân nhắc xem mọi người thường hay đánh giá một cách tùy tiện và hời hợt đến mức nào.
Ảnh: Van Go Yourself
Hiện tại bảng pha màu của anh đang nhòa tan, và sự ảm đạm của những ngày đầu tiên đã biến mất. Các màu sắc cứ thế tiếp nối nhau như thể chúng tự có một cung cách riêng. Khi lấy một màu sắc làm điểm khởi phát, nhãn quan từ tâm trí anh thấy rõ được những gì bắt nguồn từ điểm khởi phát ấy, và làm thế nào để đưa cả cuộc sống vào trong đó.
Thân,
Vincent
(còn tiếp)
Có thể bạn cần!